Thánh Tâm quay đầu lại, thấy ánh mắt như muốn giết người của Hội Tâm, bèn cười khổ giải thích: "Bây giờ ta chán ghét nhất là nhìn thấy chó bị xích, chủ nhân tâm trạng tốt thì cho ăn một miếng, tâm trạng không tốt thì chỉ có thể nhịn đói, đánh mắng đều là chuyện nhẹ. Nhưng dù sao chúng cũng có cái để ăn, hai chúng ta bây giờ ngay cả một sợi xích cũng không có, chỉ đành lang thang khắp nơi."
Hội Tâm cất giọng âm u: "Ngươi cũng biết chúng ta bây giờ còn không bằng nó, vậy tại sao còn phải cho nó ăn? Chẳng phải nên là nó cho chúng ta ăn sao?"
Thánh Tâm ngẩn người, như có điều suy nghĩ, sắc mặt dần trở nên khó coi.
…